“Con Xù đeo dính cái điện thoại thông minh. Nó chơi đủ thứ, từ game, facebook, đến những thứ gì khác mà tôi còn chẳng biết. Khi con về nhà tôi, con đã đeo dính cái smartphone. Nghe tai nghe nhiều, tai con bị ù và giảm thính lực. Vậy giờ, tôi phải làm sao”?
Trên đây là câu chuyện về con gái nuôi và hệ lụy từ chiếc điện thoại thông minh trước khi con về ở với chị. Theo TS Hương, để “cai nghiện” cho con, mọi thứ đều phải theo từng bước. Và dưới đây là cách thức của chị:
Bước 1: Tôi can thiệp vào vụ điện thoại con ở trường. Tôi gọi đến trường, báo là con sử dụng điện thoại trong giờ, có khả năng còn hỏi bài chị trong lúc thi nữa. Điều này đã làm cho trường con giật mình và quyết tâm thu điện thoại của các con trong giờ học, chỉ trả vào giờ về.
Nhà nào không đồng ý cũng được nhưng riêng cá nhân mình, tôi đã nhờ cô thu luôn của con. Như vậy cả ngày, con sẽ không có điện thoại. Tuy nhiên, do nhà trường ngại phụ huynh phàn nàn nên tịch thu không được triệt để cho lắm. Cũng không sao, miễn là con bắt đầu phải quen với việc thỉnh thoảng không có điện thoại để chơi.
Bước 2: Tôi lấy cớ các việc con chưa hoàn thành để phạt con tịch thu điện thoại theo giờ. Mỗi tội sẽ tịch thu 2 giờ.
Ban ngày con đi học, tối về với mẹ, cứ hôm nào có lỗi sai, tôi lại tịch thu điện thoại trong 2 giờ.
Ban đầu, cả tuần tôi chỉ thu 1 buổi. Đến những tuần sau, con bị tịch thu nhiều hơn. Dĩ nhiên, trong 2 tiếng con không có điện thoại, tôi không để con ngồi chơi để dễ lên cơn nhớ điện thoại.
Tôi hướng dẫn con làm các trách nhiệm cá nhân như tắm, giặt, lau nhà lau cửa, gấp quần áo, dọn dẹp... khiến cho 2 tiếng đó qua đi nhanh chóng. Trong lúc con làm, tôi giám sát con cẩn thận nên công việc cũng trôi mà con không nhớ điện thoại quá mức.
Bước 3: Lấy cớ con bị phạt rồi mà vẫn mắc lại lỗi cũ, tôi ra quyết định tịch thu điện thoại của con trong 2 tiếng tất cả các buổi tối. Tối nào, tôi cũng cầm điện thoại của con đúng 120 phút. Trong 2 tiếng đó, tôi quy định con phải đọc hết 40 trang sách (không hết có thể tăng thời gian bị cấm điện thoại).
Đọc xong, con phải trình bày cho mẹ xem con vừa đọc về cái gì. Thời gian còn lại, tôi yêu cầu con dọn dẹp sạch sẽ nhà cửa và làm những việc cá nhân khác.
Bước 4: Lại lấy cớ con vẫn chưa hoàn thành trách nhiệm, tôi mua điện thoại “cục gạch” (chỉ nghe và gọi- PV), đổi sim con vào đó để tịch thu smartphone trong 2 tuần. Giờ thì có vẻ con không quá phụ thuộc vào máy.
Các bước cũng khá đơn giản nhưng đòi hỏi sự kiên trì và điềm tĩnh của bố mẹ. Tôi không đột ngột gào lên tịch thu máy của con vĩnh viễn, không thu máy không giải thích, không thu máy mặc kệ con “nhàn cư, vi bất thiện”. Kết quả hiện nay, Xù nhà tôi đỡ hẳn đeo dính smartphone, ngày càng dành nhiều thời gian cho các việc khác.
Các bố mẹ nào con dính smartphone có thể thực hiện theo mấy chiêu trò này của tôi.
Chúc cả nhà một năm tốt lành và chúc các bé rời bỏ smartphone dễ dàng!
TS Vũ Thu Hương
Theo dantri.com.vn